Là một phần của dòng người ấy

Rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của dòng người ấy, chúng ta cũng chỉ lướt qua nhau trong cái tấp nập, náo nhiệt và đông đúc của phố thị Sài Gòn. Dù còn yêu hay còn thổn thức thì cũng chẳng thể làm gì khác, bởi đã xa lạ, đã có cuộc sống riêng và đã hai lối rẽ. Nhìn thấy nhau nhưng không còn hớn hở, mừng vui hay hạnh phúc mà thay vào đó là cặp mắt đỏ hoe, trái tim đau nhói và bước đi vô định không cảm xúc. Cứ tưởng như là mơ nhưng đó lại là sự thật, hai con người từng đắm đuối biết nhường nào giờ cũng trở nên xa cách.

là một phần của dòng người ấy

 

Cùng một thành phố, một quận nhưng chỉ cách nhau một vài ngã tư, một vài hàng cây xanh, một vài căn hộ và một vài cột đèn đường nhưng chúng ta tuyệt nhiên chưa bao giờ giao nhau thêm một lần nào nữa kể từ khi chia xa. Cứ tưởng là gần lắm sẽ dễ dàng gặp nhau trên phố lắm nhưng định mệnh đúng thực không cho phép, đã tách ta ra một lần thì cũng chẳng tạo cơ hội lần thứ hai. Mọi thứ trong em rối bời, hồi ức và thực tại cứ xen lẫn vào nhau và dày vò tâm trí.

Xem thêm: Thám tử điều tra theo dõi uy tín giá rẻ ở Đà Nẵng

Là một phần của dòng người ấy

Còn nhớ như in khoảnh khắc đó, khoảng thời gian đó thật hạnh phúc biết bao, nhưng có lẽ chúng ta có duyên nhưng không phận, cả hai đã không biết trân trọng để cứ mãi mê chạy dài với công việc. Thời gian trôi qua khoảng cách giữa hai ta càng xa, xa đến mức thật khó để có thể giao nhau, chạm mặt nhau tại một điểm nào đó. Liệu Sài Gòn có quá rộng lớn tới vậy, dòng người ấy có đông đúc tới mức khiến hai ta chẳng thể nhìn thấy nhau. Và hôm nay đây, em đã được toại nguyện, đã gặp anh, nhưng thật tiếc khi rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của dòng người ấy.

Thật tình cờ khi mà ngày hôm nay, em rải bước dạo trên con đường từ công ty về nhà, mỗi một bước đi em cảm thấy nặng trĩu và mọi kí ức cứ ùa vè lần lượt, có lẽ bởi chốn này ẩn chứa quá nhiều kỉ niệm của đôi ta. Em bước đi một cách vô định chăng có điểm dừng, em lướt qua nhanh khỏi những quán quen mà ta đã từng, đi và đi đến mức hai bàn chân sưng rộp vì đôi giày cao gót đáng ghét. Nếu như lúc này mà có anh thì em đã không phải ê chề như thế này, nếu là anh anh sẽ cõng em trên lưng và bay lượn như chim bồ câu tung cánh. Nhưng đó vẫn là quá khứ ngọt ngào, giờ thì em phải tự lo cho thân mình chứ còn ai vào đây nữa.

Đọc thêm: Công ty thám tử tại Nha Trang

Thật ngớ ngẫn khi em tháo giày và đi chân trần, hình tượng một cô gái cầm giày trên tay và rải bước chân trần thu hút biết bao nhiêu ánh mắt của mọi người xung quanh, nhưng không sao cả, em chẳng để tâm đâu, bởi chính em cũng không hiểu được mình của lúc đó. Đang trong tình cảnh thê thảm nhất lại gặp anh, một dáng hình quen thuộc hiện hữu ngay trước mắt mà em cứ ngỡ là mơ, người đàn ông đứng bên kia đường chính là anh, rõ ràng đến sắc nét. Em thẫn thờ nhìn anh trong vô thức nhưng rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của dòng người ấy.

Hai con người đứng hai phía mép đường, nhìn nhau nhưng không phải là ánh nhìn của ngày trước, em thì một mình nhưng anh lại không, bên cạnh anh là một cô gái xinh xắn và đáng yêu, có vẻ hai người rất hạnh phúc. Cuối cùng ước nguyện của em đã thành thực nhưng sao mà đau lòng quá, nhìn mà xem, em thê thảm đến không tưởng, em vội mang nhanh đôi giày vào chân mà sải bước. Ta nhớ qua nhau, từng bước trên vạch đường trắng, lướt qua chỉ chạm nhau bởi hai vạt áo, rồi cứ thế xa dần.

Thật sự chúng ta đã chạm mặt nhau một cách bất ngờ, ta đã giao nhau nhưng không phải trong niềm hân hoan, anh thì hạnh phúc còn em thì chẳng ổn chút nào. Giờ thì em đã biết, chúng ta đã thật sự xa nhau, em sẽ mạnh mẽ, dứt bỏ mọi nỗi đau để tiếp tục sống cuộc sống của mình, rốt cuộc chúng ta cũng chỉ là một phần của dòng người ấy, vậy thì hà cớ gì em phải cứ chờ mong.

Theo thám tử tư Đà Nẵng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *