Em đã quen với cô đơn

Em đã quen với cô đơn. Cô đơn à, em đã hẹn hò với anh bao lâu rồi nhỉ? Làm bạn với anh lâu thế rồi nên em chẳng còn cảm giác sầu lo hay buồn bực nữa.

em đã quen với cô đơn

 

Những đợt gió mùa đầu tiên tràn về kéo theo cái lạnh cắt da thịt, cái mùa mà ai ai cũng thèm có đôi có cặp, có gấu để cảm thấy ấm áp hơn. Nhưng cô đơn à, em cảm thấy em ở bên cạnh anh vẫn đang rất ổn nên em chẳng muốn ghen tị với người ta đâu.

Người ta chỉ nhận ra đông về khi nhìn thấy người nào người nấy khoác lên mình những chiếc áo bông to sụ, trên đầu đội sùm sụp những chiếc mũ len đủ màu, tay nắm tay nhau qua lại giữa những ngày phố xá xám xịt.

Xem thêm: Công ty thám tử tại Đà Nẵng

Em đã quen với cô đơn

Đông về kéo theo một mùa cô đơn. Nhưng cô đơn à, em và anh hẹn hò nhau cũng đã được 3 năm rồi nhỉ? Ở bên cạnh anh em cảm thấy thoải mái và an toàn biết bao, chẳng còn sầu lo hay buồn bực vì những chuyện không đâu nữa. Trước kia em trẻ con lắm đúng không? Nhưng bây giờ có anh rồi em chẳng cần thêm ai nữa, vì đối với em có anh là đủ rồi.

Trước đây, khi đi trên đường nhìn thấy những cặp tình nhân đan tay nhau, trao cho nhau những cái ôm ấm áp hay cùng nhau đi dạo quanh phố cổ. Hay cùng nhau uống tách cafe nóng hổi, ly chanh muối nóng, cùng nhau ăn những bát cháo trai. Em đã rất ghen tị với họ, em từng ước mình cũng được ai đó ôm vào lòng, được ai đó nắm tay đi khắp thế gian.

Nhưng bây giờ em chẳng cần ai nữa, vì em đã quen với cô đơn rồi. Không có ai nắm tay mình vào mùa đông lạnh giá, thì em sẽ tự hà hơi thổi cho đôi bàn tay bớt cóng, cho tay vào túi áo và vô tư đi hết con phố này đến con phố khác. Em sẽ thưởng thức tách cafe thơm lừng, ăn bát bún bò nóng hổi và ngắm nhìn cảnh vật xung quanh.

Cô đơn à, em đã từng rất sợ cảm giác đó. Em sợ phải một mình, sợ không ai bên cạnh mỗi khi em buồn, không ai chia sẻ cùng em mỗi khi em có tâm sự, hay sợ cảm giác phải đối mặt với mọi thứ xung quanh mà không có ai bên cạnh.

Đọc thêm: Dịch vụ thám tử tại Quảng Nam

Nhưng cảm giác ấy đã qua đi vì em đã quen với cô đơn. Cô đơn à, anh đã bên cạnh em nhiều năm như vậy nhưng chưa bao giờ làm em cảm thấy buồn phiền hay lo lắng, mà ngược lại em lại cảm thấy thoải mái và tự do hơn nhiều.

Khi em cô đơn thì em có thể trùm chăn ngủ nướng cả ngày, có nhiều thời gian hơn để học cách làm vài ba món ăn, học cách pha trà, pha café, học cách đi dạo một mình và thưởng thức những món ăn mà mình thích…

Khi em đã quen cô đơn, em sẽ mặc thật nhiều áo, tự mình lái xe qua các con đường mà không phải sợ cái lạnh thấm qua lớp áo dày, cũng không sợ thiếu thốn bờ vai vững chãi, quen thuộc của ai đó.

Khi em cô đơn, em sẽ tự chăm sóc bản thân mình, vẫn ăn uống, ngủ nghỉ đúng giờ, vẫn tụ tập bạn bè mỗi cuối tuần hay tổ chức một chuyến du lịch xa.

Khi em đã quen với cô đơn, không có anh bên cạnh thì em vẫn còn có bố mẹ, có bạn bè ở bên. Em vẫn tự mình làm được rất nhiều thứ, vẫn có những vụn vặt đời thường, vẫn có kỉ niệm để nhớ về.

Nhưng cô đơn à, không phải ai cũng yêu anh được đâu. Một người nếu cứ khư khư ôm lấy quá khứ, không cho bản thân một cơ hội thay đổi thì sẽ không biết cách để yêu bản thân mình đâu. Con người có nhiều khi hoặc không cam tâm hoặc vẫn còn nuối tiếc nên cứ cố chấp ở mãi trong nỗi đau. Từ đấy cô đơn mới có cớ kẹt cứng lại trong tim. Nếu không tháo dỡ nó, không tự biết cách làm bản thân mình vui thì cô đơn biết đến bao giờ mới chịu bỏ đi?

Sau tất cả, em vẫn yêu tự do, yêu cô đơn, em sẽ cùng anh bước đi cho đến khi tìm thấy người thực sự yêu thương em. Cô đơn à, hãy hứa rằng anh sẽ cho em những khoảng lặng bình yên nhất để em tìm về mỗi khi mỏi mệt nhé!

The thám tử tư Đà Nẵng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *